Rất nhiều tình nguyện viên chỉ đến bệnh viện vào buổi
tối, và do đó họ không biết cảnh tượng bệnh nhân điều trị như thế
nào vào ban ngày tại Bv Ung bướu ĐN.
Rất nhiều TNV chỉ thấy các em nhỏ tầng 10 cười đùa,
chạy nhảy vào buổi tối mà không chứng kiến các em đã khóc thét, run
rẩy, sợ hãi khi bị kim đâm, tiêm thuốc, đặt ven lấy máu, khử trùng
vết thương máu me loang lỗ... vào ban ngày. Rất nhiều TNV chỉ thấy
các cô chú vỗ tay, hát hò vào buổi tối mà không chứng kiến sự căng
thẳng tột cùng, sự đau đớn do hóa trị, xạ trị, nôn mửa, lở loét,
chảy máu, phẩu thuật cắt da cắt thịt hay thậm chí cắt chân, cắt
tay.. đã diễn ra vào ban ngày.
Rất nhiều giọt
nước mắt hoảng sợ, đau khổ của người thân, rất nhiều người ôm đầu
khóc ngất lịm, rất nhiều ca bệnh xin về nhà hay vĩnh viễn ra đi là
vào ban ngày tại bệnh viện... nhưng nhiều TNV không biết điều đó! Họ
chỉ tới bệnh viện vào buổi tối khi mọi việc đã lắng xuống, đã
bình yên... Một số ít TNV chứng kiến thì quá sợ hãi hoặc tìm cách
né tránh không nghĩ đến vì sợ...
... Bệnh viện là nơi chứng kiến nổi khổ của con người!
Với một tâm hồn nhạy cảm và một trí óc thông minh,
việc chứng kiến nổi khổ là bước ngoặt làm biến đổi hoàn toàn con
người họ.
Hoàng tử Tất Đạt Đa trong lần đầu tiên bước ra khỏi cung
điện luôn tràn ngập cảnh vui đùa, nhảy hát, cung tần mỹ nữ... Ngay
lần đầu tiến chứng kiến cảnh bệnh tật, nghèo đói, chết chóc... trên
đường phố đã tỉnh ngộ và biến đổi hoàn toàn trong nhận thức. Hoàng
tử đã trốn thoát khỏi cung điện để đi tầm sư học đạo trong hơn sáu
năm và đã giác ngộ dưới gốc cây Bồ Đề tại thị trấn Bodhgaya Ấn Độ.
Với những tâm hồn ít nhạy cảm và những trí óc còn
quá bận rộn với những toan tính thường ngày, việc chứng kiến nổi
khổ chỉ khiến họ thêm sợ hãi và không làm biến đổi bất kỳ cái gì
trong bản thân họ.
Với những tâm hồn kém nhạy cảm và những trí óc quá
bận rộn với các toan tính, việc chứng kiến nổi khổ cũng như
"nước đổ lá khoai", không làm thay đổi bất kỳ điều gì.
Bởi vì kém nhạy cảm nên họ cứ nghĩ bệnh viện là dành
cho người khác, đau khổ là dành cho người khác không phải dành cho
mình... Bởi vì sợ hãi nên họ cứ giữ cho tâm trí bận rộn bằng những
kế hoạch tương lai, tham vọng hoặc đủ thứ công việc lặt vặt khác...
Dù gì thì cũng cứ bận rộn để không phải nghĩ tới sự thật:
... Bệnh viện là nơi chứng kiến nổi khổ của con người !
... Và cũng là nơi chứng kiến khát vọng tâm hồn, trưởng
thành trong nhận biết của con người.
Hết
(4/5/2019)
Hồ Dương Đông